醉 zuì 红 hóng 妆 zhuāng 秋 qiū 暮 mù - - 庄 zhuāng 盘 pán 珠 zhū
不 bù 知 zhī 何 hé 处 chǔ 响 xiǎng 砧 zhēn 声 shēng 。 。
到 dào 侬 nóng 心 xīn , , 分 fèn 外 wài 清 qīng 。 。
断 duàn 鸿 hóng 叫 jiào 落 luò 一 yì 天 tiān 星 xīng 。 。
云 yún 点 diǎn 点 diǎn , , 雨 yǔ 冥 míng 冥 míng 。 。
问 wèn 秋 qiū 可 kě 肯 kěn 再 zài 消 xiāo 停 tíng 。 。
放 fàng 杨 yáng 柳 liǔ , , 几 jǐ 枝 zhī 青 qīng 。 。
却 què 尽 jǐn 西 xī 风 fēng 吹 chuī 个 gè 饱 bǎo , , 全 quán 不 bù 用 yòng , , 半 bàn 些 xiē 情 qíng 。 。
醉红妆 秋暮。清代。庄盘珠。不知何处响砧声。 到侬心,分外清。 断鸿叫落一天星。 云点点,雨冥冥。 问秋可肯再消停。 放杨柳,几枝青。 却尽西风吹个饱,全不用,半些情。