卖 mài 花 huā 声 shēng 一 yī 醉 zuì - - 陈 chén 世 shì 祥 xiáng
书 shū 室 shì 纸 zhǐ 为 wèi 屏 píng 。 。 病 bìng 懒 lǎn 常 cháng 扃 jiōng 。 。 闲 xián 人 rén 无 wú 事 shì 学 xué 翻 fān 经 jīng 。 。 折 zhé 得 dé 梅 méi 花 huā 和 hé 雪 xuě 嗅 xiù , , 片 piàn 片 piàn 泠 líng 泠 líng 。 。
钟 zhōng 语 yǔ 坐 zuò 来 lái 听 tīng 。 。 身 shēn 世 shì 如 rú 萍 píng 。 。 向 xiàng 谁 shuí 白 bái 眼 yǎn 向 xiàng 谁 shuí 青 qīng 。 。 自 zì 造 zào 中 zhōng 山 shān 千 qiān 日 rì 酒 jiǔ , , 有 yǒu 醉 zuì 无 wú 醒 xǐng 。 。
卖花声一醉。清代。陈世祥。书室纸为屏。病懒常扃。闲人无事学翻经。折得梅花和雪嗅,片片泠泠。 钟语坐来听。身世如萍。向谁白眼向谁青。自造中山千日酒,有醉无醒。