菩 pú 萨 sà 蛮 mán 采 cǎi 莲 lián - - 陶 táo 淑 shū
蒙 méng 蒙 méng 绿 lǜ 遍 biàn 天 tiān 涯 yá 路 lù 。 。 青 qīng 袍 páo 未 wèi 免 miǎn 妨 fáng 相 xiāng 妒 dù 。 。
日 rì 落 luò 上 shàng 西 xī 楼 lóu 。 。 闺 guī 中 zhōng 亦 yì 有 yǒu 愁 chóu 。 。
长 cháng 亭 tíng 三 sān 十 shí 里 lǐ 。 。 都 dōu 是 shì 春 chūn 光 guāng 矣 yǐ 。 。
墙 qiáng 外 wài 晓 xiǎo 莺 yīng 啼 tí 。 。 恼 nǎo 人 rén 惟 wéi 此 cǐ 时 shí 。 。
菩萨蛮 采莲。清代。陶淑。蒙蒙绿遍天涯路。青袍未免妨相妒。 日落上西楼。闺中亦有愁。 长亭三十里。都是春光矣。 墙外晓莺啼。恼人惟此时。