青 qīng 门 mén 引 yǐn · · 上 shàng 巳 sì - - 张 zhāng 惠 huì 言 yán
花 huā 意 yì 催 cuī 春 chūn 醒 xǐng , , 和 hé 雨 yǔ 做 zuò 成 chéng 云 yún 性 xìng 。 。 流 liú 杯 bēi 不 bù 敢 gǎn 趁 chèn 轻 qīng 阴 yīn , , 游 yóu 丝 sī 一 yī 缕 lǚ , , 个 gè 是 shì 江 jiāng 南 nán 影 yǐng 。 。
无 wú 端 duān 燕 yàn 子 zi 呼 hū 残 cán 病 bìng , , 说 shuō 道 dào 春 chūn 将 jiāng 尽 jǐn 。 。 出 chū 门 mén 却 què 看 kàn 芳 fāng 草 cǎo , , 青 qīng 青 qīng 放 fàng 出 chū 垂 chuí 杨 yáng 径 jìng 。 。
青门引 · 上巳。清代。张惠言。花意催春醒,和雨做成云性。流杯不敢趁轻阴,游丝一缕,个是江南影。 无端燕子呼残病,说道春将尽。出门却看芳草,青青放出垂杨径。