采 cǎi 桑 sāng 子 zǐ 雨 yǔ 中 zhōng 简 jiǎn 悔 huǐ 堂 táng 弟 dì - - 张 zhāng 玉 yù 珍 zhēn
绿 lǜ 阴 yīn 庭 tíng 院 yuàn 无 wú 吟 yín 屐 jī , , 静 jìng 掩 yǎn 云 yún 屏 píng 。 。
一 yī 种 zhǒng 离 lí 情 qíng 。 。
谱 pǔ 入 rù 琼 qióng 箫 xiāo 未 wèi 忍 rěn 听 tīng 。 。
恼 nǎo 人 rén 最 zuì 是 shì 黄 huáng 梅 méi 雨 yǔ , , 滴 dī 到 dào 深 shēn 更 gēng 。 。
梦 mèng 冷 lěng 桃 táo 笙 shēng 。 。
焉 yān 得 dé 明 míng 朝 cháo 便 biàn 放 fàng 晴 qíng 。 。
采桑子 雨中简悔堂弟。清代。张玉珍。绿阴庭院无吟屐,静掩云屏。 一种离情。 谱入琼箫未忍听。 恼人最是黄梅雨,滴到深更。 梦冷桃笙。 焉得明朝便放晴。