霜 shuāng 天 tiān 晓 xiǎo 角 jiǎo · · 春 chūn 怨 yuàn - - 曹 cáo 溶 róng
亭 tíng 阴 yīn 弄 nòng 碧 bì , , 懒 lǎn 把 bǎ 金 jīn 樽 zūn 侧 cè 。 。 莫 mò 怪 guài 泪 lèi 痕 hén 常 cháng 满 mǎn , , 与 yǔ 东 dōng 风 fēng 、 jiù 旧 xiāng 相 shí 识 。 。
芳 fāng 信 xìn 连 lián 朝 cháo 隔 gé , , 玉 yù 箫 xiāo 吹 chuī 不 bù 得 dé 。 。 最 zuì 是 shì 恹 yān 恹 yān 心 xīn 性 xìng , , 比 bǐ 垂 chuí 杨 yáng 、 gèng 更 wú 无 lì 力 。 。
霜天晓角 · 春怨。清代。曹溶。亭阴弄碧,懒把金樽侧。莫怪泪痕常满,与东风、旧相识。 芳信连朝隔,玉箫吹不得。最是恹恹心性,比垂杨、更无力。