颂 sòng 古 gǔ 二 èr 十 shí 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 二 èr - - 释 shì 崇 chóng 岳 yuè
拄 zhǔ 地 dì 撑 chēng 天 tiān 全 quán 体 tǐ 用 yòng , , 夕 xī 阳 yáng 影 yǐng 里 lǐ 不 bù 藏 cáng 身 shēn 。 。
有 yǒu 时 shí 独 dú 坐 zuò 孤 gū 峰 fēng 顶 dǐng , , 寂 jì 寂 jì 犹 yóu 闻 wén 落 luò 叶 yè 频 pín 。 。
颂古二十五首 其二十二。宋代。释崇岳。拄地撑天全体用,夕阳影里不藏身。 有时独坐孤峰顶,寂寂犹闻落叶频。