青 qīng 门 mén 引 yǐn · · 焚 fén 香 xiāng - - 曹 cáo 溶 róng
乍 zhà 入 rù 消 xiāo 魂 hún 径 jìng , , 旖 yǐ 旎 nǐ 相 xiāng 期 qī 不 bù 定 dìng 。 。 名 míng 园 yuán 花 huā 气 qì 恼 nǎo 人 rén 多 duō , , 困 kùn 来 lái 无 wú 力 lì , , 不 bù 敌 dí 金 jīn 猊 ní 静 jìng 。 。
轻 qīng 翻 fān 宿 sù 火 huǒ 寒 hán 犹 yóu 凝 níng , , 甲 jiǎ 煎 jiān 嫌 xián 他 tā 硬 yìng 。 。 今 jīn 宵 xiāo 似 shì 有 yǒu 怜 lián 惜 xī , , 隔 gé 帘 lián 送 sòng 出 chū 春 chūn 情 qíng 性 xìng 。 。
青门引 · 焚香。清代。曹溶。乍入消魂径,旖旎相期不定。名园花气恼人多,困来无力,不敌金猊静。 轻翻宿火寒犹凝,甲煎嫌他硬。今宵似有怜惜,隔帘送出春情性。