清 qīng 平 píng 乐 lè 其 qí 三 sān 题 tí 壁 bì - - 曹 cáo 溶 róng
偶 ǒu 来 lái 津 jīn 馆 guǎn , , 望 wàng 里 lǐ 冰 bīng 花 huā 满 mǎn 。 。
月 yuè 白 bái 梦 mèng 回 huí 鸡 jī 不 bù 管 guǎn , , 只 zhǐ 觉 jué 铜 tóng 壶 hú 缓 huǎn 。 。
云 yún 芽 yá 细 xì 煮 zhǔ 孤 gū 铛 dāng , , 蓬 péng 山 shān 隔 gé 了 le 层 céng 城 chéng 。 。
任 rèn 说 shuō 铁 tiě 肠 cháng 难 nán 挽 wǎn , , 泪 lèi 痕 hén 还 hái 到 dào 银 yín 筝 zhēng 。 。
清平乐 其三 题壁。清代。曹溶。偶来津馆,望里冰花满。 月白梦回鸡不管,只觉铜壶缓。 云芽细煮孤铛,蓬山隔了层城。 任说铁肠难挽,泪痕还到银筝。