次 cì 韵 yùn 孙 sūn 元 yuán 京 jīng 见 jiàn 过 guò 言 yán 诗 shī - - 方 fāng 回 huí
骚 sāo 坛 tán 争 zhēng 长 zhǎng 各 gè 称 chēng 兵 bīng , , 未 wèi 卜 bǔ 谁 shuí 欤 yú 霸 bà 业 yè 成 chéng 。 。
欲 yù 疗 liáo 左 zuǒ 盲 máng 治 zhì 谷 gǔ 废 fèi , , 合 hé 除 chú 白 bái 俗 sú 扫 sǎo 元 yuán 轻 qīng 。 。
屡 lǚ 更 gèng 落 luò 落 luò 心 xīn 犹 yóu 壮 zhuàng , , 常 cháng 恐 kǒng 空 kōng 空 kōng 气 qì 骤 zhòu 盈 yíng 。 。
据 jù 险 xiǎn 作 zuò 难 nán 终 zhōng 未 wèi 是 shì , , 赖 lài 公 gōng 指 zhǐ 示 shì 轨 guǐ 图 tú 平 píng 。 。
次韵孙元京见过言诗。元代。方回。骚坛争长各称兵,未卜谁欤霸业成。 欲疗左盲治谷废,合除白俗扫元轻。 屡更落落心犹壮,常恐空空气骤盈。 据险作难终未是,赖公指示轨图平。