庭 tíng 院 yuàn 深 shēn 深 shēn 闺 guī 情 qíng - - 梁 liáng 清 qīng 标 biāo
人 rén 远 yuǎn 雕 diāo 栊 lóng 闲 xián 屈 qū 戍 shù , , 芙 fú 蓉 róng 影 yǐng 瘦 shòu 三 sān 秋 qiū 。 。 春 chūn 来 lái 懒 lǎn 整 zhěng 玉 yù 搔 sāo 头 tóu 。 。 山 shān 桃 táo 开 kāi 尽 jǐn , , 何 hé 处 chǔ 滞 zhì 兰 lán 舟 zhōu 。 。
紫 zǐ 燕 yàn 不 bù 知 zhī 侬 nóng 落 luò 胆 dǎn , , 飞 fēi 飞 fēi 触 chù 响 xiǎng 帘 lián 钩 gōu 。 。 楝 liàn 花 huā 风 fēng 起 qǐ 入 rù 妆 zhuāng 楼 lóu 。 。 嗔 chēn 郎 láng 薄 bó 幸 xìng , , 珠 zhū 串 chuàn 湿 shī 香 xiāng 篝 gōu 。 。
庭院深深闺情。清代。梁清标。人远雕栊闲屈戍,芙蓉影瘦三秋。春来懒整玉搔头。山桃开尽,何处滞兰舟。 紫燕不知侬落胆,飞飞触响帘钩。楝花风起入妆楼。嗔郎薄幸,珠串湿香篝。