玉 yù 楼 lóu 春 chūn · · 冬 dōng 情 qíng - - 许 xǔ 德 dé 蘋 píng
重 zhòng 帏 wéi 未 wèi 下 xià 尖 jiān 风 fēng 透 tòu 。 。 独 dú 拥 yōng 熏 xūn 炉 lú 烧 shāo 炭 tàn 兽 shòu 。 。 养 yǎng 娘 niáng 何 hé 事 shì 太 tài 无 wú 情 qíng , , 反 fǎn 欲 yù 催 cuī 人 rén 勤 qín 刺 cì 绣 xiù 。 。
几 jǐ 回 huí 拈 niān 起 qǐ 残 cán 针 zhēn 扣 kòu 。 。 绣 xiù 出 chū 平 píng 原 yuán 犹 yóu 未 wèi 就 jiù 。 。 檐 yán 冰 bīng 倒 dào 挂 guà 玉 yù 玲 líng 珑 lóng , , 梅 méi 蕊 ruǐ 争 zhēng 开 kāi 红 hóng 结 jié 豆 dòu 。 。
玉楼春 · 冬情。清代。许德蘋。重帏未下尖风透。独拥熏炉烧炭兽。养娘何事太无情,反欲催人勤刺绣。 几回拈起残针扣。绣出平原犹未就。檐冰倒挂玉玲珑,梅蕊争开红结豆。