海 hǎi 棠 táng 春 chūn 忆 yì 京 jīng 师 shī 海 hǎi 棠 táng - - 梁 liáng 鼎 dǐng 芬 fēn
妍 yán 华 huá 一 yī 树 shù 霞 xiá 衣 yī 举 jǔ 。 。
散 sàn 香 xiāng 多 duō 、 zài 在 wú 无 rén 人 chù 处 。 。
生 shēng 怕 pà 寺 sì 前 qián 车 chē , , 惊 jīng 露 lù 红 hóng 春 chūn 雨 yǔ 。 。
风 fēng 前 qián 莺 yīng 燕 yàn 休 xiū 相 xiāng 妒 dù 。 。
算 suàn 有 yǒu 个 gè 、 yōu 幽 cháo 巢 kān 堪 zhù 住 。 。
山 shān 馆 guǎn 却 què 思 sī 谁 shuí , , 倦 juàn 起 qǐ 帘 lián 阴 yīn 暮 mù 。 。
海棠春 忆京师海棠。清代。梁鼎芬。妍华一树霞衣举。 散香多、在无人处。 生怕寺前车,惊露红春雨。 风前莺燕休相妒。 算有个、幽巢堪住。 山馆却思谁,倦起帘阴暮。