天 tiān 仙 xiān 子 zǐ 题 tí 宗 zōng 室 shì 孚 fú 世 shì 伯 bó 母 mǔ 高 gāo 恭 gōng 人 rén 荼 tú 蘼 mí 花 huā 册 cè 子 zi - - 梁 liáng 鼎 dǐng 芬 fēn
一 yī 抹 mǒ 春 chūn 痕 hén 轻 qīng 绣 xiù 碧 bì 。 。
脂 zhī 零 líng 方 fāng 絮 xù 伤 shāng 心 xīn 色 sè 。 。
玉 yù 郎 láng 肠 cháng 断 duàn 已 yǐ 年 nián 年 nián , , 看 kàn 不 bù 得 dé 。 。
人 rén 头 tóu 白 bái 。 。
闲 xián 庭 tíng 寂 jì 寞 mò 敲 qiāo 诗 shī 客 kè 。 。
天仙子 题宗室孚世伯母高恭人荼蘼花册子。清代。梁鼎芬。一抹春痕轻绣碧。 脂零方絮伤心色。 玉郎肠断已年年,看不得。 人头白。 闲庭寂寞敲诗客。