次 cì 韵 yùn 金 jīn 汉 hàn 臣 chén 五 wǔ 城 chéng 道 dào 中 zhōng - - 方 fāng 回 huí
郊 jiāo 行 xíng 胸 xiōng 次 cì 爽 shuǎng 于 yú 秋 qiū , , 岁 suì 稔 rěn 天 tiān 宽 kuān 百 bǎi 姓 xìng 忧 yōu 。 。
但 dàn 有 yǒu 樵 qiáo 人 rén 歌 gē 陇 lǒng 上 shàng , , 永 yǒng 无 wú 廷 tíng 尉 wèi 望 wàng 山 shān 头 tóu 。 。
最 zuì 宜 yí 旷 kuàng 野 yě 开 kāi 诗 shī 思 sī , , 未 wèi 觉 jué 他 tā 乡 xiāng 动 dòng 客 kè 愁 chóu 。 。
想 xiǎng 见 jiàn 霜 shuāng 林 lín 疏 shū 更 gèng 好 hǎo , , 绿 lǜ 阴 yīn 时 shí 节 jié 忆 yì 曾 céng 游 yóu 。 。
次韵金汉臣五城道中。元代。方回。郊行胸次爽于秋,岁稔天宽百姓忧。 但有樵人歌陇上,永无廷尉望山头。 最宜旷野开诗思,未觉他乡动客愁。 想见霜林疏更好,绿阴时节忆曾游。