柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng · · 泥 ní 美 měi 人 rén - - 葛 gé 秀 xiù 英 yīng
撮 cuō 土 tǔ 犹 yóu 香 xiāng 。 。 塑 sù 成 chéng 娇 jiāo 艳 yàn , , 绝 jué 世 shì 风 fēng 神 shén 。 。 月 yuè 下 xià 娟 juān 娟 juān , , 松 sōng 间 jiān 小 xiǎo 小 xiǎo , , 画 huà 里 lǐ 真 zhēn 真 zhēn 。 。
美 měi 人 rén 黄 huáng 土 tǔ 生 shēng 春 chūn 。 。 向 xiàng 何 hé 处 chǔ 、 lán 蓝 qiáo 桥 wèn 问 jīn 津 hān 。 。 憨 tài 态 wú 无 yán 言 xiū , , 羞 yán 颜 shì 似 xiào 笑 zhù , , 注 yǎn 眼 rú 如 pín 颦 。 。
柳梢青 · 泥美人。清代。葛秀英。撮土犹香。塑成娇艳,绝世风神。月下娟娟,松间小小,画里真真。 美人黄土生春。向何处、蓝桥问津。憨态无言,羞颜似笑,注眼如颦。