海 hǎi 棠 táng 春 chūn · · · · 闺 guī 词 cí , , 补 bǔ 和 hé 程 chéng 村 cūn 阮 ruǎn 亭 tíng 韵 yùn 晓 xiǎo 妆 zhuāng - - 董 dǒng 以 yǐ 宁 níng
画 huà 楼 lóu 檐 yán 马 mǎ 琤 chēng 琮 cóng 响 xiǎng 。 。 花 huā 几 jǐ 片 piàn 、 luàn 乱 piāo 飘 zhū 蛛 wǎng 网 rì 。 。 日 shè 射 shuǐ 水 jīng 晶 lián 帘 yǐng , , 影 dòng 动 bō 波 wén 纹 yàng 漾 。 。
牡 mǔ 丹 dān 松 sōng 髻 jì 梳 shū 新 xīn 样 yàng 。 。 为 wèi 镜 jìng 里 lǐ 、 rén 人 ér 儿 xīn 心 shǎng 赏 báo 。 。 薄 shuì 帨 zhù 贮 xī 犀 lián 帘 jiāo , , 娇 é 额 fēng 风 qián 前 chǎng 敞 。 。
海棠春 · ·闺词,补和程村阮亭韵晓妆。清代。董以宁。画楼檐马琤琮响。花几片、乱飘蛛网。日射水晶帘,影动波纹漾。 牡丹松髻梳新样。为镜里、人儿心赏。薄帨贮犀帘,娇额风前敞。