桃 táo 源 yuán 忆 yì 故 gù 人 rén · · 拟 nǐ 代 dài - - 董 dǒng 以 yǐ 宁 níng
鸳 yuān 鸯 yāng 枕 zhěn 上 shàng 青 qīng 山 shān 誓 shì 。 。 话 huà 得 dé 十 shí 分 fēn 容 róng 易 yì 。 。 不 bù 料 liào 有 yǒu 头 tóu 无 wú 尾 wěi 。 。 枉 wǎng 受 shòu 他 tā 调 tiáo 戏 xì 。 。
知 zhī 他 tā 又 yòu 把 bǎ 前 qián 翻 fān 计 jì 。 。 别 bié 院 yuàn 应 yīng 还 hái 重 zhòng 试 shì 。 。 暗 àn 笑 xiào 那 nà 人 rén 知 zhī 未 wèi 。 。 薄 bó 幸 xìng 从 cóng 前 qián 既 jì 。 。
桃源忆故人·拟代。清代。董以宁。鸳鸯枕上青山誓。话得十分容易。不料有头无尾。枉受他调戏。 知他又把前翻计。别院应还重试。暗笑那人知未。薄幸从前既。