鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān 弃 qì 妾 qiè ( ( 壬 rén 午 wǔ ) ) - - 贺 hè 贻 yí 孙 sūn
角 jiǎo 枕 zhěn 砂 shā 按 àn 爱 ài 已 yǐ 分 fēn 。 。
空 kōng 怀 huái 怀 huái 梦 mèng 梦 mèng 中 zhōng 亲 qīn 。 。
谁 shéi 知 zhī 司 sī 马 mǎ 千 qiān 金 jīn 赋 fù , , 不 bù 及 jí 东 dōng 方 fāng 一 yī 草 cǎo 茎 jīng 。 。
抛 pāo 薄 báo 面 miàn , , 诉 sù 前 qián 因 yīn 。 。
娇 jiāo 啼 tí 万 wàn 钟 zhōng 转 zhuǎn 成 chéng 嗔 chēn 。 。
君 jūn 家 jiā 纵 zòng 有 yǒu 回 huí 心 xīn 院 yuàn , , 难 nán 似 shì 当 dāng 初 chū 得 dé 意 yì 人 rén 。 。
鹧鸪天 弃妾(壬午)。清代。贺贻孙。角枕砂按爱已分。 空怀怀梦梦中亲。 谁知司马千金赋,不及东方一草茎。 抛薄面,诉前因。 娇啼万钟转成嗔。 君家纵有回心院,难似当初得意人。