燕 yàn 归 guī 梁 liáng · · 又 yòu - - 杨 yáng 葆 bǎo 光 guāng
深 shēn 院 yuàn 垂 chuí 杨 yáng 尽 jǐn 绿 lǜ 阴 yīn 。 。
倚 yǐ 槛 kǎn 沉 chén 吟 yín 。 。
品 pǐn 流 liú 详 xiáng 雅 yǎ 许 xǔ 知 zhī 音 yīn 。 。
回 huí 身 shēn 乍 zhà 便 biàn 追 zhuī 寻 xún 。 。
客 kè 游 yóu 知 zhī 尔 ěr 频 pín 相 xiāng 忆 yì 。 。
身 shēn 无 wú 翼 yì 。 。
泪 lèi 难 nán 禁 jìn 。 。
玳 dài 梁 liáng 他 tā 日 rì 稳 wěn 红 hóng 襟 jīn 。 。
才 cái 慰 wèi 得 dé 、 jiù 旧 shí 时 xīn 心 。 。
燕归梁·又。清代。杨葆光。深院垂杨尽绿阴。 倚槛沉吟。 品流详雅许知音。 回身乍便追寻。 客游知尔频相忆。 身无翼。 泪难禁。 玳梁他日稳红襟。 才慰得、旧时心。