再 zài 赋 fù 倚 yǐ 梅 méi 观 guān 雪 xuě 以 yǐ 前 qián 诗 shī 太 tài 哀 āi 故 gù - - 方 fāng 回 huí
清 qīng 莫 mò 清 qīng 哉 zāi 亦 yì 壮 zhuàng 哉 zāi , , 茅 máo 庐 lú 何 hé 自 zì 致 zhì 琼 qióng 瑰 guī 。 。
江 jiāng 南 nán 胜 shèng 赏 shǎng 无 wú 如 rú 雪 xuě , , 天 tiān 下 xià 难 nán 题 tí 最 zuì 是 shì 梅 méi 。 。
剪 jiǎn 水 shuǐ 玉 yù 蛾 é 能 néng 送 sòng 瑞 ruì , , 司 sī 花 huā 青 qīng 帝 dì 想 xiǎng 怜 lián 才 cái 。 。
老 lǎo 臣 chén 诗 shī 就 jiù 天 tiān 颜 yán 喜 xǐ , , 叩 kòu 齿 chǐ 当 dāng 空 kōng 酹 lèi 一 yī 杯 bēi 。 。
再赋倚梅观雪以前诗太哀故。元代。方回。清莫清哉亦壮哉,茅庐何自致琼瑰。 江南胜赏无如雪,天下难题最是梅。 剪水玉蛾能送瑞,司花青帝想怜才。 老臣诗就天颜喜,叩齿当空酹一杯。