满 mǎn 宫 gōng 花 huā 春 chūn 晓 xiǎo - - 杨 yáng 澄 chéng
春 chūn 正 zhèng 迟 chí , , 晨 chén 尚 shàng 冷 lěng 。 。 水 shuǐ 咽 yàn 辘 lù 轳 lú 金 jīn 井 jǐng 。 。 深 shēn 闺 guī 少 shào 妇 fù 不 bù 如 rú 愁 chóu , , 日 rì 对 duì 碧 bì 纱 shā 烟 yān 影 yǐng 。 。
燕 yàn 掠 lüè 画 huà 檐 yán 油 yóu 幕 mù 静 jìng 。 。 红 hóng 药 yào 翻 fān 阶 jiē 瞑 míng 。 。 东 dōng 风 fēng 杂 zá 引 yǐn 佩 pèi 环 huán 声 shēng , , 一 yī 抹 mǒ 双 shuāng 眉 méi 慵 yōng 整 zhěng 。 。
满宫花春晓。清代。杨澄。春正迟,晨尚冷。水咽辘轳金井。深闺少妇不如愁,日对碧纱烟影。 燕掠画檐油幕静。红药翻阶瞑。东风杂引佩环声,一抹双眉慵整。