画 huà 堂 táng 春 chūn · · 晨 chén 起 qǐ - - 杨 yáng 继 jì 端 duān
啼 tí 莺 yīng 哪 nǎ 管 guǎn 别 bié 愁 chóu 浓 nóng 。 。 催 cuī 人 rén 小 xiǎo 立 lì 墙 qiáng 东 dōng 。 。 落 luò 花 huā 和 hé 雨 yǔ 搅 jiǎo 飞 fēi 红 hóng 。 。 扑 pū 上 shàng 帘 lián 栊 lóng 。 。
况 kuàng 味 wèi 强 qiáng 消 xiāo 尊 zūn 底 dǐ , , 形 xíng 容 róng 怯 qiè 向 xiàng 奁 lián 中 zhōng 。 。 昨 zuó 宵 xiāo 有 yǒu 梦 mèng 话 huà 离 lí 衷 zhōng 。 。 记 jì 得 de 喁 yóng 喁 yóng 。 。
画堂春 · 晨起。清代。杨继端。啼莺哪管别愁浓。催人小立墙东。落花和雨搅飞红。扑上帘栊。 况味强消尊底,形容怯向奁中。昨宵有梦话离衷。记得喁喁。