暮 mù 冬 dōng 送 sòng 璘 lín 上 shàng 人 rén 归 guī 华 huá 容 róng - - 齐 qí 己 jǐ
故 gù 园 yuán 虽 suī 不 bù 远 yuǎn , , 那 nà 免 miǎn 怆 chuàng 行 xíng 思 sī 。 。
莽 mǎng 苍 cāng 平 píng 湖 hú 路 lù , , 霏 fēi 微 wēi 过 guò 雪 xuě 时 shí 。 。
全 quán 无 wú 山 shān 阻 zǔ 隔 gé , , 或 huò 有 yǒu 客 kè 相 xiāng 随 suí 。 。
得 dé 见 jiàn 交 jiāo 亲 qīn 后 hòu , , 春 chūn 风 fēng 动 dòng 柳 liǔ 丝 sī 。 。
暮冬送璘上人归华容。唐代。齐己。故园虽不远,那免怆行思。 莽苍平湖路,霏微过雪时。 全无山阻隔,或有客相随。 得见交亲后,春风动柳丝。