清 qīng 平 píng 乐 lè 极 jí 乐 lè 寺 sì 海 hǎi 棠 táng 花 huā 下 xià , , 同 tóng 子 zi 珍 zhēn 彦 yàn 清 qīng - - 樊 fán 增 zēng 祥 xiáng
柳 liǔ 花 huā 无 wú 力 lì 。 。
点 diǎn 上 shàng 春 chūn 衫 shān 碧 bì 。 。
几 jǐ 曲 qū 回 huí 廊 láng 闲 xián 伫 zhù 立 lì 。 。
过 guò 尽 jǐn 蝶 dié 双 shuāng 莺 yīng 支 zhī 。 。
秾 nóng 花 huā 一 yī 树 shù 谁 shuí 看 kàn 。 。
单 dān 衣 yī 小 xiǎo 径 jìng 风 fēng 寒 hán 。 。
消 xiāo 得 de 玉 yù 人 rén 一 yī 凭 píng , , 新 xīn 来 lái 祇 qí 有 yǒu 阑 lán 干 gān 。 。
清平乐 极乐寺海棠花下,同子珍彦清。清代。樊增祥。柳花无力。 点上春衫碧。 几曲回廊闲伫立。 过尽蝶双莺支。 秾花一树谁看。 单衣小径风寒。 消得玉人一凭,新来祇有阑干。