乞 qǐ 樱 yīng 桃 táo - - 齐 qí 己 jǐ
去 qù 年 nián 曾 céng 赋 fù 此 cǐ 花 huā 诗 shī , , 几 jǐ 听 tīng 南 nán 园 yuán 烂 làn 熟 shú 时 shí 。 。
嚼 jué 破 pò 红 hóng 香 xiāng 堪 kān 换 huàn 骨 gǔ , , 摘 zhāi 残 cán 丹 dān 颗 kē 欲 yù 烧 shāo 枝 zhī 。 。
流 liú 莺 yīng 偷 tōu 啄 zhuó 心 xīn 应 yīng 醉 zuì , , 行 xíng 客 kè 潜 qián 窥 kuī 眼 yǎn 亦 yì 痴 chī 。 。
闻 wén 说 shuō 张 zhāng 筵 yán 就 jiù 珠 zhū 树 shù , , 任 rèn 从 cóng 攀 pān 折 zhé 半 bàn 离 lí 披 pī 。 。
乞樱桃。唐代。齐己。去年曾赋此花诗,几听南园烂熟时。 嚼破红香堪换骨,摘残丹颗欲烧枝。 流莺偷啄心应醉,行客潜窥眼亦痴。 闻说张筵就珠树,任从攀折半离披。