踏 tà 莎 suō 行 xíng · · 归 guī 雁 yàn - - 濮 pú 文 wén 绮 qǐ
芦 lú 笋 sǔn 新 xīn 抽 chōu , , 柳 liǔ 芽 yá 犹 yóu 淡 dàn 。 。 天 tiān 涯 yá 人 rén 不 bù 如 rú 归 guī 雁 yàn 。 。 含 hán 愁 chóu 相 xiāng 望 wàng 泪 lèi 阑 lán 干 gān , , 凤 fèng 凰 huáng 纵 zòng 好 hǎo 何 hé 由 yóu 见 jiàn 。 。
疏 shū 梦 mèng 无 wú 痕 hén , , 朵 duǒ 云 yún 还 hái 散 sàn 。 。 何 hé 心 xīn 更 gèng 约 yuē 秋 qiū 来 lái 便 biàn 。 。 年 nián 华 huá 容 róng 易 yì 掷 zhì 东 dōng 风 fēng , , 未 wèi 抛 pāo 锦 jǐn 瑟 sè 先 xiān 断 duàn 肠 cháng 。 。
踏莎行 · 归雁。清代。濮文绮。芦笋新抽,柳芽犹淡。天涯人不如归雁。含愁相望泪阑干,凤凰纵好何由见。 疏梦无痕,朵云还散。何心更约秋来便。年华容易掷东风,未抛锦瑟先断肠。