菩 pú 萨 sà 蛮 mán 题 tí 画 huà 兰 lán - - 龚 gōng 鼎 dǐng 孳 zī
春 chūn 风 fēng 婉 wǎn 转 zhuǎn 朱 zhū 栏 lán 曲 qū 。 。 吹 chuī 花 huā 直 zhí 上 shàng 烟 yān 鬟 huán 绿 lǜ 。 。
芳 fāng 韵 yùn 一 yī 枝 zhī 斜 xié 。 。 镜 jìng 中 zhōng 人 rén 是 shì 花 huā 。 。
纤 xiān 云 yún 摇 yáo 更 gèng 曳 yè 。 。 衬 chèn 出 chū 芙 fú 蓉 róng 雪 xuě 。 。
生 shēng 爱 ài 靠 kào 香 xiāng 肩 jiān 。 。 倒 dào 言 yán 花 huā 可 kě 怜 lián 。 。
菩萨蛮 题画兰。清代。龚鼎孳。春风婉转朱栏曲。吹花直上烟鬟绿。 芳韵一枝斜。镜中人是花。 纤云摇更曳。衬出芙蓉雪。 生爱靠香肩。倒言花可怜。