哭 kū 履 lǚ 安 ān 先 xiān 生 shēng - - 李 lǐ 邺 yè 嗣 sì
南 nán 国 guó 香 xiāng 兰 lán 不 bù 复 fù 生 shēng , , 人 rén 间 jiān 难 nán 死 sǐ 是 shì 高 gāo 名 míng 。 。
呜 wū 呼 hū 表 biǎo 墓 mù 长 zhǎng 留 liú 字 zì , , 恸 tòng 哭 kū 登 dēng 台 tái 未 wèi 绝 jué 声 shēng 。 。
寒 hán 起 qǐ 千 qiān 枫 fēng 飘 piāo 白 bái 发 fà , , 悲 bēi 摩 mó 一 yī 鸟 niǎo 下 xià 苍 cāng 冥 míng 。 。
论 lùn 交 jiāo 此 cǐ 日 rì 谁 shuí 无 wú 恙 yàng , , 旧 jiù 笛 dí 音 yīn 中 zhōng 天 tiān 地 dì 冰 bīng 。 。
哭履安先生。清代。李邺嗣。南国香兰不复生,人间难死是高名。 呜呼表墓长留字,恸哭登台未绝声。 寒起千枫飘白发,悲摩一鸟下苍冥。 论交此日谁无恙,旧笛音中天地冰。