对 duì 雪 xuě 寄 jì 荆 jīng 幕 mù 知 zhī 己 jǐ - - 齐 qí 己 jǐ
猛 měng 势 shì 微 wēi 开 kāi 万 wàn 里 lǐ 清 qīng , , 月 yuè 中 zhōng 看 kàn 似 sì 日 rì 中 zhōng 明 míng 。 。
此 cǐ 时 shí 鸥 ōu 鹭 lù 无 wú 人 rén 见 jiàn , , 何 hé 处 chǔ 关 guān 山 shān 有 yǒu 客 kè 行 xíng 。 。
郢 yǐng 唱 chàng 转 zhuǎn 高 gāo 谁 shuí 敢 gǎn 和 hé , , 巴 bā 歌 gē 相 xiāng 顾 gù 自 zì 销 xiāo 声 shēng 。 。
江 jiāng 斋 zhāi 卷 juǎn 箔 bó 含 hán 毫 háo 久 jiǔ , , 应 yīng 想 xiǎng 梁 liáng 王 wáng 礼 lǐ 不 bù 经 jīng 。 。
对雪寄荆幕知己。唐代。齐己。猛势微开万里清,月中看似日中明。 此时鸥鹭无人见,何处关山有客行。 郢唱转高谁敢和,巴歌相顾自销声。 江斋卷箔含毫久,应想梁王礼不经。