燕 yàn 归 guī 梁 liáng · · 春 chūn 愁 chóu - - 石 shí 延 yán 年 nián
芳 fāng 草 cǎo 年 nián 年 nián 惹 rě 恨 hèn 幽 yōu 。 。 想 xiǎng 前 qián 事 shì 悠 yōu 悠 yōu 。 。 伤 shāng 春 chūn 伤 shāng 别 bié 几 jǐ 时 shí 休 xiū 。 。 算 suàn 从 cóng 古 gǔ 、 wèi 为 fēng 风 liú 流 。 。
春 chūn 山 shān 总 zǒng 把 bǎ , , 深 shēn 匀 yún 翠 cuì 黛 dài , , 千 qiān 叠 dié 在 zài 眉 méi 头 tóu 。 。 不 bù 知 zhī 供 gōng 得 dé 几 jǐ 多 duō 愁 chóu 。 。 更 gèng 斜 xié 日 rì 、 píng 凭 wēi 危 lóu 楼 。 。
燕归梁 · 春愁。宋代。石延年。芳草年年惹恨幽。想前事悠悠。伤春伤别几时休。算从古、为风流。 春山总把,深匀翠黛,千叠在眉头。不知供得几多愁。更斜日、凭危楼。