中 zhōng 秋 qiū 夕 xī 怆 chuàng 怀 huái 寄 jì 荆 jīng 幕 mù 孙 sūn 郎 láng 中 zhōng - - 齐 qí 己 jǐ
白 bái 莲 lián 香 xiāng 散 sàn 沼 zhǎo 痕 hén 乾 gān , , 绿 lǜ 筱 xiǎo 阴 yīn 浓 nóng 藓 xiǎn 地 dì 寒 hán 。 。
年 nián 老 lǎo 寄 jì 居 jū 思 sī 隐 yǐn 切 qiè , , 夜 yè 凉 liáng 留 liú 客 kè 话 huà 时 shí 难 nán 。 。
行 xíng 僧 sēng 尽 jǐn 去 qù 云 yún 山 shān 远 yuǎn , , 宾 bīn 雁 yàn 同 tóng 来 lái 泽 zé 国 guó 宽 kuān 。 。
时 shí 谢 xiè 孔 kǒng 璋 zhāng 操 cāo 檄 xí 外 wài , , 每 měi 将 jiāng 空 kōng 病 bìng 问 wèn 衰 shuāi 残 cán 。 。
中秋夕怆怀寄荆幕孙郎中。唐代。齐己。白莲香散沼痕乾,绿筱阴浓藓地寒。 年老寄居思隐切,夜凉留客话时难。 行僧尽去云山远,宾雁同来泽国宽。 时谢孔璋操檄外,每将空病问衰残。