清 qīng 平 píng 乐 lè · · 次 cì 韵 yùn 叶 yè 少 shǎo 蕴 yùn 和 hé 程 chéng 进 jìn 道 dào 梅 méi 花 huā - - 李 lǐ 弥 mí 逊 xùn
断 duàn 桥 qiáo 缺 quē 月 yuè 。 。 点 diǎn 点 diǎn 枝 zhī 头 tóu 雪 xuě 。 。 画 huà 角 jiǎo 吹 chuī 残 cán 声 shēng 未 wèi 歇 xiē 。 。 早 zǎo 是 shì 一 yī 年 nián 春 chūn 别 bié 。 。
寿 shòu 阳 yáng 弄 nòng 粉 fěn 成 chéng 妆 zhuāng 。 。 柔 róu 肠 cháng 结 jié 结 jié 丁 dīng 香 xiāng 。 。 可 kě 怕 pà 真 zhēn 梅 méi 轻 qīng 妒 dù , , 游 yóu 蜂 fēng 说 shuō 与 yǔ 何 hé 妨 fáng 。 。
清平乐 · 次韵叶少蕴和程进道梅花。宋代。李弥逊。断桥缺月。点点枝头雪。画角吹残声未歇。早是一年春别。 寿阳弄粉成妆。柔肠结结丁香。可怕真梅轻妒,游蜂说与何妨。