清 qīng 平 píng 乐 lè · · 登 dēng 第 dì - - 李 lǐ 弥 mí 逊 xùn
烛 zhú 花 huā 催 cuī 晓 xiǎo 。 。 醉 zuì 玉 yù 颓 tuí 春 chūn 酒 jiǔ 。 。 一 yī 骑 qí 东 dōng 风 fēng 消 xiāo 息 xī 到 dào 。 。 占 zhàn 得 dé 鳌 áo 头 tóu 龙 lóng 首 shǒu 。 。
长 cháng 安 ān 去 qù 路 lù 骎 qīn 骎 qīn 。 。 明 míng 朝 cháo 跃 yuè 马 mǎ 芳 fāng 阴 yīn 。 。 应 yìng 是 shì 花 huā 繁 fán 莺 yīng 巧 qiǎo , , 东 dōng 君 jūn 着 zhuó 意 yì 琼 qióng 林 lín 。 。
清平乐 · 登第。宋代。李弥逊。烛花催晓。醉玉颓春酒。一骑东风消息到。占得鳌头龙首。 长安去路骎骎。明朝跃马芳阴。应是花繁莺巧,东君着意琼林。