小 xiǎo 冲 chōng 山 shān / xiǎo 小 chóng 重 shān 山 - - 宋 sòng 丰 fēng 之 zhī
花 huā 样 yàng 妖 yāo 娆 ráo 柳 liǔ 样 yàng 柔 róu 。 。 眼 yǎn 波 bō 流 liú 不 bù 断 duàn 、 mǎn 满 kuàng 眶 qiū 秋 kuī 。 。 窥 rén 人 yáng 佯 zhěng 整 yù 玉 sāo 搔 tóu 头 jiāo 。 。 娇 wú 无 lì 力 wǔ , , 舞 bà 罢 què 却 chéng 成 xiū 羞 。 。
无 wú 计 jì 与 yǔ 迟 chí 留 liú 。 。 满 mǎn 怀 huái 禁 jìn 不 bù 得 dé 、 xǔ 许 duō 多 chóu 愁 yī 。 。 一 xī 溪 chūn 春 shuǐ 水 sòng 送 xíng 行 zhōu 舟 wú 。 。 无 qíng 情 yuè 月 piān , , 偏 zhào 照 shuǐ 水 dōng 东 lóu 楼 。 。
小冲山/小重山。宋代。宋丰之。花样妖娆柳样柔。眼波流不断、满眶秋。窥人佯整玉搔头。娇无力,舞罢却成羞。 无计与迟留。满怀禁不得、许多愁。一溪春水送行舟。无情月,偏照水东楼。