鹧 zhè 鸪 gū 天 tiān · · 其 qí 一 yī 寄 jì 情 qíng - - 李 lǐ 吕 lǚ
脸 liǎn 上 shàng 残 cán 霞 xiá 酒 jiǔ 半 bàn 消 xiāo , , 晚 wǎn 妆 zhuāng 匀 yún 罢 bà 却 què 无 wú 聊 liáo 。 。 金 jīn 泥 ní 帐 zhàng 小 xiǎo 教 jiào 谁 shuí 共 gòng ? ? 银 yín 字 zì 笙 shēng 寒 hán 懒 lǎn 更 gèng 调 diào 。 。
人 rén 悄 qiāo 悄 qiāo , , 漏 lòu 迢 tiáo 迢 tiáo , , 琐 suǒ 窗 chuāng 虚 xū 度 dù 可 kě 怜 lián 宵 xiāo 。 。 一 yī 从 cóng 恨 hèn 满 mǎn 丁 dīng 香 xiāng 结 jié , , 几 jǐ 度 dù 春 chūn 深 shēn 豆 dòu 蔻 kòu 梢 shāo 。 。
鹧鸪天 · 其一寄情。宋代。李吕。脸上残霞酒半消,晚妆匀罢却无聊。金泥帐小教谁共?银字笙寒懒更调。 人悄悄,漏迢迢,琐窗虚度可怜宵。一从恨满丁香结,几度春深豆蔻梢。