鹧 zhè 鸪 gū 词 cí 春 chūn 愁 chóu - - 汪 wāng 晫 zhuó
伤 shāng 时 shí 怀 huái 抱 bào 不 bù 胜 shèng 愁 chóu 。 。 野 yě 水 shuǐ 粼 lín 粼 lín 绿 lǜ 遍 biàn 洲 zhōu 。 。 满 mǎn 地 dì 落 luò 花 huā 春 chūn 病 bìng 酒 jiǔ , , 一 yī 帘 lián 明 míng 月 yuè 夜 yè 登 dēng 楼 lóu 。 。
明 míng 眸 móu 皓 hào 齿 chǐ 人 rén 难 nán 得 de , , 寒 hán 食 shí 清 qīng 明 míng 事 shì 又 yòu 休 xiū 。 。 只 zhǐ 是 shì 鹧 zhè 鸪 gū 三 sān 两 liǎng 曲 qū , , 等 děng 闲 xián 白 bái 了 le 几 jǐ 人 rén 头 tóu 。 。
鹧鸪词春愁。宋代。汪晫。伤时怀抱不胜愁。野水粼粼绿遍洲。满地落花春病酒,一帘明月夜登楼。 明眸皓齿人难得,寒食清明事又休。只是鹧鸪三两曲,等闲白了几人头。