虞 yú 美 měi 人 rén · · 赏 shǎng 梅 méi 月 yuè 夜 yè 有 yǒu 怀 huái - - 邵 shào 伯 bó 雍 yōng
玉 yù 壶 hú 满 mǎn 插 chā 梅 méi 梢 shāo 瘦 shòu 。 。 帘 lián 幕 mù 轻 qīng 寒 hán 透 tòu 。 。 从 cóng 今 jīn 春 chūn 恨 hèn 满 mǎn 天 tiān 涯 yá 。 。 月 yuè 下 xià 几 jǐ 枝 zhī 疏 shū 影 yǐng 、 tòu 透 chuāng 窗 shā 纱 。 。
锦 jǐn 城 chéng 咫 zhǐ 尺 chǐ 如 rú 千 qiān 里 lǐ 。 。 乍 zhà 别 bié 难 nán 成 chéng 寐 mèi 。 。 孤 gū 眠 mián 半 bàn 晌 shǎng 断 duàn 人 rén 肠 cháng 。 。 夜 yè 静 jìng 分 fēn 明 míng 全 quán 似 shì 、 nà 那 rén 人 xiāng 香 。 。
虞美人 · 赏梅月夜有怀。宋代。邵伯雍。玉壶满插梅梢瘦。帘幕轻寒透。从今春恨满天涯。月下几枝疏影、透窗纱。 锦城咫尺如千里。乍别难成寐。孤眠半晌断人肠。夜静分明全似、那人香。