菩 pú 萨 sà 蛮 mán · · 其 qí 一 yī 春 chūn 愁 chóu - - 姚 yáo 宽 kuān
斜 xié 阳 yáng 山 shān 下 xià 明 míng 金 jīn 碧 bì 。 。 画 huà 楼 lóu 返 fǎn 照 zhào 融 róng 春 chūn 色 sè 。 。 睡 shuì 起 qǐ 揭 jiē 帘 lián 旌 jīng 。 。 玉 yù 人 rén 蝉 chán 鬓 bìn 轻 qīng 。 。
无 wú 言 yán 空 kōng 伫 zhù 立 lì 。 。 花 huā 落 luò 东 dōng 风 fēng 急 jí 。 。 燕 yàn 子 zi 引 yǐn 愁 chóu 来 lái 。 。 眉 méi 心 xīn 那 nà 得 de 开 kāi 。 。
菩萨蛮 · 其一春愁。宋代。姚宽。斜阳山下明金碧。画楼返照融春色。睡起揭帘旌。玉人蝉鬓轻。 无言空伫立。花落东风急。燕子引愁来。眉心那得开。