恨 hèn 欢 huān 迟 chí / hèn 恨 lái 来 chí 迟 - - 张 zhāng 焘 dào
淡 dàn 薄 bó 情 qíng 怀 huái 。 。 浅 qiǎn 缀 zhuì 胭 yān 脂 zhī 。 。 独 dú 占 zhàn 江 jiāng 梅 méi 。 。 最 zuì 好 hǎo 是 shì 、 yán 严 níng 凝 kǔ 苦 hán 寒 tiān 天 qì 气 què , , 却 shì 是 kāi 开 shí 时 。 。
也 yě 不 bù 许 xǔ 、 táo 桃 xìng 杏 dòu 斗 yán 妍 chī 媸 yě 。 。 也 bù 不 xǔ 许 xuě 、 shuāng 雪 xiāng 霜 qī 相 yòu 欺 zhǐ 。 。 又 kǒng 只 shuí 恐 jiā 、 yī 谁 shēng 家 qiāng 一 dí 声 luò 羌 jǐn 笛 nán , , 落 zhī 尽 南 枝 。 。
恨欢迟/恨来迟。宋代。张焘。淡薄情怀。浅缀胭脂。独占江梅。最好是、严凝苦寒天气,却是开时。 也不许、桃杏斗妍媸。也不许、雪霜相欺。又只恐、谁家一声羌笛,落尽南枝。