柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng · · 其 qí 一 yī 海 hǎi 棠 táng - - 葛 gé 长 cháng 庚 gēng
一 yī 夜 yè 清 qīng 寒 hán , , 千 qiān 红 hóng 晓 xiǎo 粲 càn , , 春 chūn 不 bù 曾 céng 知 zhī 。 。 细 xì 看 kàn 如 rú 何 hé , , 醉 zuì 时 shí 西 xī 子 zǐ , , 睡 shuì 底 dǐ 杨 yáng 妃 fēi 。 。
尽 jìn 皆 jiē 蜀 shǔ 种 zhǒng 垂 chuí 丝 sī 。 。 晴 qíng 日 rì 暖 nuǎn 、 xūn 薰 chéng 成 jǐn 锦 wéi 围 shuō 。 。 说 yǔ 与 dōng 东 fēng 风 yě , , 也 xū 须 ài 爱 xī 惜 qiě , , 且 mò 莫 chuī 吹 fēi 飞 。 。
柳梢青 · 其一海棠。宋代。葛长庚。一夜清寒,千红晓粲,春不曾知。细看如何,醉时西子,睡底杨妃。 尽皆蜀种垂丝。晴日暖、薰成锦围。说与东风,也须爱惜,且莫吹飞。