阮 ruǎn 郎 láng 归 guī 其 qí 二 èr - - 赵 zhào 彦 yàn 端 duān
一 yī 春 chūn 种 zhòng 得 dé 牡 mǔ 丹 dān 成 chéng 。 。
那 nǎ 知 zhī 君 jūn 遽 jù 行 xíng 。 。
东 dōng 君 jūn 也 yě 自 zì 没 méi 心 xīn 情 qíng 。 。
夜 yè 来 lái 风 fēng 雨 yǔ 声 shēng 。 。
追 zhuī 间 jiān 阔 kuò , , 数 shǔ 清 qīng 明 míng 。 。
不 bù 应 yīng 歌 gē 渭 wèi 城 chéng 。 。
只 zhǐ 愁 chóu 河 hé 畔 pàn 草 cǎo 青 qīng 青 qīng 。 。
却 què 须 xū 离 lí 绪 xù 生 shēng 。 。
阮郎归 其二。宋代。赵彦端。一春种得牡丹成。 那知君遽行。 东君也自没心情。 夜来风雨声。 追间阔,数清明。 不应歌渭城。 只愁河畔草青青。 却须离绪生。