武 wǔ 陵 líng 春 chūn · · 其 qí 二 èr 信 xìn 丰 fēng 揖 yī 翠 cuì 阁 gé - - 赵 zhào 师 shī 侠 xiá
乍 zhà 雨 yǔ 笼 lóng 晴 qíng 云 yún 不 bù 定 dìng , , 芳 fāng 草 cǎo 绿 lǜ 纤 xiān 柔 róu 。 。 燕 yàn 语 yǔ 莺 yīng 啼 tí 小 xiǎo 院 yuàn 幽 yōu 。 。 春 chūn 色 sè 二 èr 分 fēn 休 xiū 。 。
试 shì 凭 píng 危 wēi 栏 lán 凝 níng 远 yuǎn 目 mù , , 山 shān 与 yǔ 水 shuǐ 光 guāng 浮 fú 。 。 滚 gǔn 滚 gǔn 闲 xián 愁 chóu 逐 zhú 水 shuǐ 流 liú 。 。 流 liú 不 bù 尽 jìn 、 xǔ 许 duō 多 chóu 愁 。 。
武陵春 · 其二信丰揖翠阁。宋代。赵师侠。乍雨笼晴云不定,芳草绿纤柔。燕语莺啼小院幽。春色二分休。 试凭危栏凝远目,山与水光浮。滚滚闲愁逐水流。流不尽、许多愁。