虞 yú 美 měi 人 rén · · 春 chūn 寒 hán - - 赵 zhào 长 zhǎng 卿 qīng
东 dōng 风 fēng 卷 juǎn 尽 jǐn 辛 xīn 夷 yí 雪 xuě 。 。 逆 nì 旅 lǚ 清 qīng 明 míng 节 jié 。 。 黄 huáng 昏 hūn 烟 yān 雨 yǔ 失 shī 前 qián 山 shān 。 。 陟 zhì 遍 biàn 朱 zhū 栏 lán 、 jiǔ 酒 jìn 噤 bù 不 jīn 禁 hán 寒 。 。
归 guī 来 lái 谁 shuí 护 hù 衣 yī 篝 gōu 火 huǒ 。 。 倒 dào 拥 yōng 文 wén 鸳 yuān 卧 wò 。 。 可 kě 堪 kān 连 lián 夜 yè 子 zǐ 规 guī 啼 tí 。 。 唤 huàn 得 dé 春 chūn 归 guī 、 rén 人 què 却 wèi 未 chéng 成 guī 归 。 。
虞美人 · 春寒。宋代。赵长卿。东风卷尽辛夷雪。逆旅清明节。黄昏烟雨失前山。陟遍朱栏、酒噤不禁寒。 归来谁护衣篝火。倒拥文鸳卧。可堪连夜子规啼。唤得春归、人却未成归。