和 hé 仆 pú 射 yè 牛 niú 相 xiàng 公 gōng 春 chūn 日 rì 闲 xián 坐 zuò 见 jiàn 怀 huái - - 刘 liú 禹 yǔ 锡 xī
官 guān 曹 cáo 崇 chóng 重 zhòng 难 nán 频 pín 入 rù , , 第 dì 宅 zhái 清 qīng 闲 xián 且 qiě 独 dú 行 xíng 。 。
阶 jiē 蚁 yǐ 相 xiāng 逢 féng 如 rú 偶 ǒu 语 yǔ , , 园 yuán 蜂 fēng 速 sù 去 qù 恐 kǒng 违 wéi 程 chéng 。 。
人 rén 于 yú 红 hóng 药 yào 惟 wéi 看 kàn 色 sè , , 莺 yīng 到 dào 垂 chuí 杨 yáng 不 bù 惜 xī 声 shēng 。 。
东 dōng 洛 luò 池 chí 台 tái 怨 yuàn 抛 pāo 掷 zhì , , 移 yí 文 wén 非 fēi 久 jiǔ 会 huì 应 yīng 成 chéng 。 。
和仆射牛相公春日闲坐见怀。唐代。刘禹锡。官曹崇重难频入,第宅清闲且独行。 阶蚁相逢如偶语,园蜂速去恐违程。 人于红药惟看色,莺到垂杨不惜声。 东洛池台怨抛掷,移文非久会应成。