柳 liǔ 梢 shāo 青 qīng · · 东 dōng 园 yuán 醉 zuì 作 zuò 梅 méi 词 cí - - 赵 zhào 长 zhǎng 卿 qīng
千 qiān 林 lín 落 luò 叶 yè 声 shēng 声 shēng 悲 bēi 。 。 听 tīng 凄 qī 惨 cǎn 、 jiāng 江 gāo 皋 yàn 雁 fēi 飞 nán 。 。 难 shì 似 yù 玉 jī 肌 zǒng , , 总 jīng 惊 huā 花 mào 貌 yā , , 压 dǎo 倒 fāng 芳 fēi 菲 。 。
香 xiāng 心 xīn 吐 tǔ 尽 jǐn 因 yīn 谁 shuí 。 。 料 liào 调 diào 鼎 dǐng 、 gōng 工 fū 夫 yì 易 qī 期 xiū 。 。 休 chàng 唱 yáng 阳 guān 关 mò , , 莫 gē 歌 bái 白 xuě 雪 yǔ , , 雨 lèi 泪 zhān 沾 yī 衣 。 。
柳梢青 · 东园醉作梅词。宋代。赵长卿。千林落叶声声悲。听凄惨、江皋雁飞。难似玉肌,总惊花貌,压倒芳菲。 香心吐尽因谁。料调鼎、工夫易期。休唱阳关,莫歌白雪,雨泪沾衣。