清 qīng 平 píng 乐 lè 其 qí 一 yī 感 gǎn 怀 huái - - 王 wáng 质 zhì
江 jiāng 沙 shā 带 dài 湿 shī 。 。
莎 shā 露 lù 和 hé 烟 yān 泣 qì 。 。
落 luò 日 rì 欲 yù 低 dī 红 hóng 未 wèi 入 rù 。 。
悄 qiāo 悄 qiāo 暮 mù 峰 fēng 凝 níng 立 lì 。 。
疏 shū 林 lín 秀 xiù 色 sè 荒 huāng 寒 hán 。 。
频 pín 频 pín 驻 zhù 骑 qí 回 huí 看 kàn 。 。
应 yìng 是 shì 梧 wú 桐 tóng 影 yǐng 下 xià , , 秋 qiū 风 fēng 蹙 cù 碎 suì 眉 méi 山 shān 。 。
清平乐 其一 感怀。宋代。王质。江沙带湿。 莎露和烟泣。 落日欲低红未入。 悄悄暮峰凝立。 疏林秀色荒寒。 频频驻骑回看。 应是梧桐影下,秋风蹙碎眉山。