青 qīng 门 mén 引 yǐn / qīng 青 mén 门 yǐn 饮 xún 寻 méi 梅 - - 王 wáng 质 zhì
寻 xún 遍 biàn 江 jiāng 南 nán 麓 lù 。 。
只 zhǐ 有 yǒu 斑 bān 斑 bān 野 yě 菊 jú 。 。
梅 méi 花 huā 不 bù 遇 yù 我 wǒ 心 xīn 悲 bēi , , 一 yī 枝 zhī 得 dé 见 jiàn , , 便 biàn 是 shì 一 yī 年 nián 足 zú 。 。
微 wēi 香 xiāng 来 lái 自 zì 横 héng 冈 gāng 竹 zhú 。 。
飞 fēi 度 dù 寒 hán 溪 xī 曲 qū 。 。
落 luò 路 lù 寻 xún 人 rén 借 jiè 问 wèn , , 谢 xiè 他 tā 指 zhǐ 向 xiàng 深 shēn 深 shēn 谷 gǔ 。 。
青门引/青门饮 寻梅。宋代。王质。寻遍江南麓。 只有斑斑野菊。 梅花不遇我心悲,一枝得见,便是一年足。 微香来自横冈竹。 飞度寒溪曲。 落路寻人借问,谢他指向深深谷。