江 jiāng 月 yuè 晃 huǎng 重 chóng 山 shān 中 zhōng 秋 qiū - - 余 yú 汉 hàn
人 rén 在 zài 江 jiāng 头 tóu 离 lí 别 bié , , 月 yuè 来 lái 天 tiān 上 shàng 团 tuán 圆 yuán 。 。
桂 guì 花 huā 香 xiāng 里 lǐ 玉 yù 箫 xiāo 寒 hán 。 。
残 cán 妆 zhuāng 罢 bà , , 无 wú 语 yǔ 泪 lèi 阑 lán 干 gān 。 。
那 nà 夜 yè 三 sān 更 gēng 同 tóng 拜 bài , , 今 jīn 时 shí 两 liǎng 地 dì 相 xiāng 看 kàn 。 。
罗 luó 衣 yī 轻 qīng 薄 bó 晚 wǎn 风 fēng 酸 suān 。 。
直 zhí 饶 ráo 去 qù , , 掷 zhì 杖 zhàng 问 wèn 婵 chán 娟 juān 。 。
江月晃重山 中秋。清代。余汉。人在江头离别,月来天上团圆。 桂花香里玉箫寒。 残妆罢,无语泪阑干。 那夜三更同拜,今时两地相看。 罗衣轻薄晚风酸。 直饶去,掷杖问婵娟。