宿 sù 苍 cāng 溪 xī 馆 guǎn - - 刘 liú 沧 cāng
孤 gū 馆 guǎn 门 mén 开 kāi 对 duì 碧 bì 岑 cén , , 竹 zhú 窗 chuāng 灯 dēng 下 xià 听 tīng 猿 yuán 吟 yín 。 。
巴 bā 山 shān 夜 yè 雨 yǔ 别 bié 离 lí 梦 mèng , , 秦 qín 塞 sāi 旧 jiù 山 shān 迢 tiáo 遰 dì 心 xīn 。 。
满 mǎn 地 dì 莓 méi 苔 tái 生 shēng 近 jìn 水 shuǐ , , 几 jǐ 株 zhū 杨 yáng 柳 liǔ 自 zì 成 chéng 阴 yīn 。 。
空 kōng 思 sī 知 zhī 己 jǐ 隔 gé 云 yún 岭 lǐng , , 乡 xiāng 路 lù 独 dú 归 guī 春 chūn 草 cǎo 深 shēn 。 。
宿苍溪馆。唐代。刘沧。孤馆门开对碧岑,竹窗灯下听猿吟。 巴山夜雨别离梦,秦塞旧山迢遰心。 满地莓苔生近水,几株杨柳自成阴。 空思知己隔云岭,乡路独归春草深。